Kết quả tìm kiếm cho "sắc màu phum sóc"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 74
Chùa Xà Tón (Xvayton) tọa lạc tại xã Tri Tôn (tỉnh An Giang), mang kiến trúc độc đáo và đậm nét văn hóa Khmer Nam Bộ. Với lịch sử lâu đời, nơi đây lưu giữ những giá trị tâm linh, tín ngưỡng sâu sắc, gắn liền với đời sống tâm linh và tinh thần của Phật tử. Ngày 12/12/1986, Bộ Văn hóa đã ban hành Quyết định số 235/VH-QĐ công nhận chùa Xà Tón là Di tích kiến trúc nghệ thuật cấp Quốc gia.
Với phương châm “ba cùng” (cùng dân nghĩ, cùng dân làm, cùng dân hưởng), nhiều bí thư chi bộ đã góp phần gắn kết lòng dân, giữ vững niềm tin của người dân vào sự lãnh đạo của Đảng.
Đêm rằm tháng 10 âm lịch, khán đài sông Cái Lớn, xã Gò Quao (tỉnh An Giang) bừng sáng trong muôn vàn ánh đèn hoa đăng rực rỡ. Hàng ngàn người dân và du khách hội tụ về đây dự lễ cúng trăng - Ok Om Bok, một trong những nghi lễ truyền thống đặc sắc của đồng bào Khmer.
Tiếng trống hội vang dậy giữa sân chùa Thôn Dôn, hòa lẫn nhịp hò reo phấn khích của người dân và du khách đổ về từ khắp nơi. Giải đua ghe ngo mini phường Rạch Giá (mở rộng) tranh Cúp chùa Thôn Dôn lần thứ III năm 2025 đã tạo nên ngày hội thể thao, văn hóa đầy sức hút. Những con ghe ngo nhỏ gọn nhưng mạnh mẽ lướt đi trên mặt nước, mang theo sự quyết tâm và tinh thần thi đấu hết mình của các tay bơi đến từ 42 đội ghe ngo mini của tỉnh An Giang và TP. Cần Thơ.
Giữa nhịp sống hiện đại, ở phum, sóc của đồng bào Khmer vẫn có những người trẻ âm thầm nối dài mạch nguồn văn hóa. Bằng đôi tay khéo léo và niềm say mê, họ thổi hồn vào từng hoa văn, mái chùa, chiếc ghe ngo để nghệ thuật truyền thống đồng bào Khmer tiếp tục tỏa sáng.
Bánh rây còn có cách gọi khác là bánh dứa, là một trong số những món bánh dân gian ngon, hấp dẫn ở miền Tây. Chiếc bánh có hình thức đơn giản, hương vị độc đáo nhưng cách làm khá cầu kỳ, đòi hỏi sự khéo léo, từng là một phần tuổi thơ của rất nhiều thế hệ.
Trở lại những phum, sóc trong tỉnh, chúng tôi ngỡ ngàng khi những con đường xưa từng “nắng bụi, mưa bùn” nay được bê tông hóa bằng phẳng, nhà tường mọc lên ngày càng nhiều. Giữa cuộc sống hiện đại, tiếng tụng kinh vẫn vang vọng từ những ngôi chùa cũ, quen như nhịp thở. Giờ đây, đời sống đồng bào Khmer đang từng bước vươn lên bằng ý chí, tri thức và lao động, nhưng vẫn “giữ chặt” cội rễ văn hóa của mình.
Khi nhiều trẻ em thành thị mải mê với điện thoại, trò chơi điện tử thì ở nhiều vùng quê An Giang, trẻ em đồng bào Khmer vẫn miệt mài đến lớp mỗi ngày hè. Không chỉ là việc học ngôn ngữ, bảo tồn tiếng mẹ đẻ, đó còn là hành trình bền bỉ giữ gìn bản sắc văn hóa của dân tộc trong thời đại số.
Hơn 30 năm trước, xóm lò đất Đầu Doi, xã Hòn Đất từng tấp nập ghe thương lái. Giờ nơi đây không còn sầm uất như xưa, nhưng trong cái lặng lẽ ấy, người thợ Lâm Bảo Sơn vẫn miệt mài giữ lửa cho lò đất, như cách anh gìn giữ một phần hồn cốt cha ông.
Mỗi năm, khi mùa màng vừa gặt xong, trăng tháng 10 âm lịch soi vằng vặc xuống dòng Cái Lớn cũng là lúc đồng bào Khmer ở An Giang bước vào mùa lễ hội truyền thống. Từ lễ hội Ok Om Bok đến đua bò Bảy Núi, tất cả đều góp phần dệt nên bức tranh văn hóa đậm đà bản sắc, thấm đẫm tinh thần đoàn kết cộng đồng.
Trải qua bao đổi thay, đồng bào Khmer không chỉ giữ gìn bản sắc truyền thống mà còn chủ động hội nhập, đóng góp vào sự phát triển địa phương. Trong loạt bài 5 kỳ này, chúng tôi tìm về phum, sóc, chùa chiền, gặp gỡ các vị sư và đồng bào Khmer để lắng nghe những câu chuyện dung dị mà bền bỉ về một nền văn hóa đang tiếp tục được bảo tồn và lan tỏa giữa dòng chảy hiện đại.
Từ đồng ruộng đến phum, sóc, hình ảnh những đảng viên Khmer tận tụy, gần dân, hết lòng vì cộng đồng ngày càng trở nên quen thuộc và đáng tin cậy. Với trách nhiệm, tấm lòng vì dân, các đảng viên góp phần quan trọng vào công cuộc giảm nghèo, xây dựng đời sống văn hóa, nâng cao nhận thức và chất lượng cuộc sống cho đồng bào.